11 August 2013

"Cần một người mua giùm viên kẹo"



      .... Cảm ơn Hà Nội đã hiểu em, vui cùng em, buồn cùng em và khóc cùng em trong những tháng năm qua :)






Có những khoảnh khắc trong đời không ai ngờ trước được
và ta buông tay
là vĩnh viễn...

Chẳng phải chính cuộc đời đã kéo ta sát bờ vực
chẳng phải những hơi thở cũng bị lấy mất khi ta đang thoi thóp
chẳng phải thế gian đã quá chừng ác độc...
từ chối những tháng ngày ta cố sống tốt hơn?

Ta cần một bờ vai để biết nói lời cảm ơn
cần một người ngồi bên cạnh để nghe ta khóc
cần một người mua giùm viên kẹo ngậm cho vơi bớt những cay đắng
cần một người nắm tay và chỉ giùm ta một con đường khác
giữa bóng đêm...



(Trích thơ Nguyễn Phong Việt)


No comments:

Post a Comment