20 January 2012

Em (muốn) có một người tình vĩnh viễn, như anh!

Tôi muốn cùng người xây nên một ngôi nhà.. bằng trái tim.. 

     Tôi đã bắt đầu bước sang tuổi 28 của mình, con số ngày một lớn thêm qua năm tháng vậy mà trong suy nghĩ tôi vẫn cho rằng mình chỉ là cô con gái 22 tuổi khờ dại của bố mẹ...
     Trong suốt một chặng đường dài không ít lần tôi tự nhìn nhận và đúng như em nói "chị thì cái gì cũng sợ".. Dường như tôi quá lý trí tự bó hẹp con người mình, cảm xúc và cơ hội của chính mình... và không dưới một lần tôi đã để cho suy nghĩ đi hoang.. Như một đứa trẻ con chưa từng ra khỏi nhà vào ban đêm, suy nghĩ quẩn quanh trước cửa nhìn con đường hút gió vắng bóng người.. cuối cùng nơi an toàn vẫn là ngồi trước cửa chờ nắng lên..
     Lập gia đình là từ tôi thường xuyên được nghe trong mấy năm gần đây, tôi chưa muốn lấy chồng, ngay cả trong suy nghĩ của lý trí và cảm xúc.. Phải chăng ở độ tuổi này đó là một suy nghĩ đáng sợ??
    Suy nghĩ nói tôi luôn mong có một gia đình như tôi từng mơ ước, có một cuộc sống tinh thần trọn vẹn xa rời những gì đã qua... Suy nghĩ bảo hãy sống hạnh phúc, hãy cười thật nhiều và đừng bao giờ khóc trong đêm.. như những ngày tháng cũ.. Suy nghĩ quyết định nếu không phải là hero thì đừng vội đưa tay ra.. níu giữ một cuộc đời..
    Nếu như những chàng trai cô gái mong muốn một cuộc sống vợ chồng khi còn son trẻ, trong một ngôi nhà rực rỡ và riêng biệt, được tận hưởng phút giây hạnh phúc bên nhau, đi du lịch cùng nhau, lãng mạn cùng nhau, và đôi khi crazy vì nhau.. còn tôi.. chưa bao giờ nghĩ đến điều đó.. Có chăng, tôi chỉ tâm huyết một điều, duy nhất và sâu kín, tôi không bao giờ muốn cô bé con của tôi phải khóc vì bố mẹ chúng, và chàng trai dễ mến của tôi đừng bao giờ làm người phụ nữ yêu thương nó phải buồn.. Đó là điều mà tôi trăn trở.. bằng trái tim nhạy cảm và thuần khiết của một đứa trẻ..
     Cuộc đời có bao nhiêu những bất trắc, dù chưa là gì đối với người khác nhưng ít nhiều nó đã khiến tôi mất đi niềm tin... Có những ràng buộc mà đôi khi tôi muốn nó biến mất khỏi cuộc sống này nhưng rồi tôi vẫn phải tiếp tục bước.. Dũng cảm và mạnh mẽ.. (??)
    Thêm một lần nữa suy nghĩ tranh đấu vì muốn được đi hoang.. Tôi từng muốn được nắm tay người chìm vào giấc ngủ cho qua đêm khó nhọc. Tôi từng muốn đặt niềm tin vào người, vì những ngờ vực và hoài nghi đâu phải việc nhẹ nhàng.. Tôi từng muốn trút bỏ cái tôi cao vời để tìm vai người mà tựa.. Và tôi đã từng muốn cùng người xây nên một ngôi nhà, bằng trái tim..


Hà Nội ngày Đông chưa qua.. những cơn gió thật buồn.. - 01/2012


Hoang Dieu str -  after a tiring day of work...

2 comments:

  1. ̶t̶̶ừ̶̶n̶̶g̶ ̶m̶̶u̶̶ố̶̶n̶ :)

    ReplyDelete
    Replies
    1. Hehe thích đọc câu ko có "từng muốn" hơn mà chưa được :))

      Delete