29 October 2013

Chú Rể

   
    Trong cuộc đời này, để tìm được một tâm hồn có khả năng thấu hiểu mình quả là khó. Gặp được một con người chung chí hướng, chung lý tưởng thật sự,
..thật sự quá khó.

     Tại vì sao gái có tuổi lại mơ ước độc thân, mong muốn tự do hơn là việc tìm kiếm một nửa còn lại?
    Nếu lấy tôi ra làm thí dụ, mổ xẻ và phân tích thì sẽ thấy, tham vọng về gia đình của tôi rất lớn và khao khát vươn tới sự tự do vẫy vùng của cuộc sống độc thân trong tôi cũng rất lớn. Cuộc đời này, hầu hết mọi việc diễn ra đều không giống như trong đầu ta hình dung. Một con người đến bên cạnh ta chắc chắn không thể hoàn hảo như ta mong chờ, và ta vẫn yêu anh ấy. Một cuộc sống diễn ra hoàn toàn không thấy bóng dáng những điều ta mơ ước, và ta vẫn chấp nhận đồng hành cùng anh ấy. Tôi tự hỏi tại sao, sự lựa chọn sau cùng của gái già vẫn là lập gia đình? Lấy chồng đồng nghĩa với việc bạn phải từ bỏ một vài cuộc vui, từ bỏ những mơ ước thời tuổi trẻ, hi sinh một hoặc rất nhiều sự tự do của mình, bạn có nghĩ rằng bạn sẽ không hối hận?

4 October 2013

Ru mình tình tang

Có những năm tháng của chúng ta rơi theo mùa lá trước hiên nhà
nhìn- đẹp- biết- bao…
 
 
Cô bé ngày xưa được mẹ bọc trong chiếc chăn bông màu đỏ giờ đã lớn rồi. Cô bé bây giờ thôi soi gương hàng sáng rồi tự nhủ mình xinh đẹp và trẻ trung.


 
Cô bé ngày xưa hay khóc nhè giờ vẫn khóc, nhưng mà khóc ở trong tim. Cuộc đời là một cuộc hành trình dài đầy khó nhọc, mới đi thì thấy tối tăm mịt mùng, đi mãi mới thấy mình không thể dừng bước dù phía trước có ra sao.

Cô bé ngày xưa từng nức nở chỉ vì lúc cần mà không thấy bóng dáng một ai. Cô gái bây giờ lại mỉm cười vì chợt nhận ra mình vẫn cô đơn. Thì ra là vậy. Điều đau lòng nhất của con người là phải công nhận mình cô đơn, là đứng trước vạn người nhưng như chưa từng xuất hiện, là vạn lời nói nhưng như chưa từng nói điều gì.
Thì ra cuộc đời chưa một lần đổi thay, là điều gì có được trong tay sớm muộn gì cũng bị rơi vào quên lãng, là bất cứ điều gì trên đời này đều có thể là lý do cho những cuộc chia ly!
 
Đêm xuống rồi, chục năm có lẻ, ru mình qua ngày tháng. Tri kỉ khó tìm vậy sao??

 

Bố, mẹ, em trai và chiếc chăn bông màu đỏ ^^





for me, tháng Mười yêu dấu.
 
 

11 August 2013

"Cần một người mua giùm viên kẹo"



      .... Cảm ơn Hà Nội đã hiểu em, vui cùng em, buồn cùng em và khóc cùng em trong những tháng năm qua :)



24 May 2013

My Dear, what are you doing at the moment?


“My Dear .. What r u doing at the moment? Im trying to find out what you’re think of .. is it .. a very little ... me?! ( I hope so :D ) I know clearly that Love is never simple …however why don’t we force it less complicated Dear? U think the simple Love is wrong? I don’t suppose that! Regarding to me a very small thing but can makes u pleased, that’s happiness! A small happiness! Lots of small thing will become a great one .. finally, tree loves sunshine!!” (SMS -2008)
        Lâu quá tớ không động đến folder ự chữ nên suýt quên cả password :), vô tình đọc lại được sms của một chàng trai *khỉ gió* nào đó gửi vào một ngày tháng nào đó. Hóa ra ngày xưa tớ còn một cái nickname nữa là Nắng - Giọt Nắng, là litter sunshine của chàng trai khỉ gió :)), phải nói là số tớ toàn gặp phải  Dê, Gà, Khỉ,... Cho..á :)) và các chàng ăn nói vô cùng vụng về, vụng khiến người khác phát bực, và tất nhiên dù nịnh nọt tớ đến như thế nào đi chẳng nữa, sự thiếu ăn nhập trong các cuộc chuyện trò khiến tớ và các chàng chỉ dừng lại ở mức độ chém gió. Thú thật là tớ cũng chém cho vài chàng bị thương, rồi tớ quên, nếu giờ vô tình gặp mặt chắc tớ chả hình dung được mặt mũi các chàng như thế nào. Và..........một nửa của chúng ta vẫn đang ở đâu đó ngoài kia...

30 April 2013

có gì đâu để Nhớ?


    Một vấn đề nan giải của gái độc thân - già - ế như tớ là những ngày nghỉ lễ, chúng vô cùng nhàn chán và đơn điệu (với một số người). Tớ sẽ làm gì, đi đâu khi Hà Nội tự nhiên vắng vẻ và trầm lắng!! 
     Tháng 5 nào cũng có dòng cảm xúc như vậy, khi người ta sống qua mỗi năm người ta sẽ biết thêm về sự thật một chút,  suy tư thêm một chút, rồi ta lại phải điều chỉnh một chút cho phù hợp. 
    Tháng 5 mùa hoa lâng lâng bao cảm xúc, tháng mơ rằng sẽ có một cuộc Hẹn yêu... cuối cùng đều qua đi như một sự nhảm nhí của tuổi trẻ. Đêm vẫn dài và đường còn xa, mấy hôm làm về muộn, hương dâu da lẩn khuất trong mưa dễ khiến người ta có cảm giác đơn độc. Tớ nhận ra rằng, có những quãng thời gian trong đời, dù bên bạn có người đồng hành đi chăng nữa bạn vẫn phải trải qua một vài cảm giác một mình - lo âu một mình, mệt mỏi một mình, đau tim một mình... ngày trở nên dài vô tận khi tiếng thở dài không dứt. Cuộc sống có gì tươi đẹp hơn?
Năm tháng cứ trôi đi, cây lá theo mùa biến đổi, mơ ước của tuổi trẻ cứ mờ nhạt dần, nhạt dần... Đời có gì mà mơ?